Thứ Năm, 28 tháng 2, 2008

Hà Nội mùa lá bay.


Mấy hôm nay ra đường thấy thật hay, những con phố được trải đầy một thảm lá xà cừ, là những chiếc lá màu xanh và màu nâu chứ không phải lá vàng. Mỗi khi có cơn gió thổi qua, những chiếc lá lại lìa cành la đà rơi xuống đất, nom như những chiếc dù nhỏ xíu quay quay quay quay rất vui mắt. Còn ở dưới đất, mỗi lần có gió, thảm lá lại xao động cuốn những chiếc lá lăn lao xao dọc theo những con phố dài. Tiếng lá cọ vào nhau, cọ xuống mặt đường như một bản nhạc vui cứ reo mãi, reo mãi trong cái lạnh của ngày xuân.


Cây xà cừ có một đặc điểm rất lạ là thường rụng lá vào giữa và cuối mùa xuân. Mùa thu nó không chịu rụng lá như những loại cây khác mà cứ chờ tới lúc này mới đồng loạt trải thảm xuống mặt đường, để lại những cành cây xám xịt và khẳng khiu đứng chơ vơ giữa trời. Đến đầu hè, những cành cây khô ấy lại thi nhau nảy lộc đâm chồi và nhanh chóng biến thành một cây xà cừ um tùm tươi tốt...


Hà Nội trồng rất nhiều xà cừ, những gốc cây to xù xì và gân guốc không biết đã đứng ở những con phố từ bao giờ. Những ngày mùa xuân, đi giữa những con đường trồng nhiều xà cừ như phố Hoàng Diệu, Giảng Võ, Kim Mã, Phan Đình Phùng..., ai cũng có thể được chứng kiến những vũ điệu của lá. Những vũ điệu vừa tươi vui vừa lãng mạn mà cũng rất độc đáo của Hà Nội.