Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Buồn ơi xa vắng mênh mông là sầu :(

Chiều nay, một buổi chiều buồn và oi ả. Buồn là từ trong tâm mà ra thôi chứ chiều đâu biết buồn. Nghe "Chocolate Rain" và thèm được ngồi đâu đó bên vỉa hè nhâm nhi chút gì đó với bạn bè. Thèm được tán dóc, được nói những câu chuyện hơi chút bậy bạ nhưng vô thưởng vô phạt. Rồi lại ước gì mình đang ở một nơi xa lạ không ai biết mình là ai, ngồi bên lề đường và nhìn chiều buông để nhói lên trong lồng ngực chút buồn, chút đau và chút nhẹ nhàng. Thèm, thèm, và thèm...

Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014

No face, no name, no number

Tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi em không hề nuối tiếc...

Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

Tự kỷ 14


Có khi đâu ngờ, nắng tưng bừng thế kia...

Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014

Bỗng dưng muốn khóc

Có cần phải như vậy không? Tự dưng sống lại một quãng đời trong quá khứ. Cảm giác như mình là một tội đồ trong khi mình chẳng có lỗi lầm gì. Người ta nói không nên ở bên một người mà sẽ khiến cho mình có cảm thức thấp kém hay luôn nghĩ rằng mình có lỗi dù rằng mình không có lỗi. Bây giờ thì có lẽ còn không nên nói chuyện với một người như vậy nữa.
Quá khứ đã chết rồi, đừng khơi gợi lại đống tro tàn nữa!