Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

Mình có cái bệnh dở hơi là nhiệt tình thái quá. Có những việc của người khác mà mình lại cứ coi như việc của mình mới sợ chứ, có khi còn hơn cả việc của mình vì có lúc còn bỏ cả việc của mình để làm việc cho người khác. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì thấy dở hơi vì có nhiều người không đánh giá cao sự nhiệt tình đó. Có thể người ta nghĩ rằng nhiệt tình quá thành phá hoại. Mình đã phá hoại cái gì chưa hay đã làm hỏng việc gì của người khác chưa? Hoặc người ta nghĩ mình muốn thể hiện? Mình có muốn thể hiện không nhỉ? Nếu thích thể hiện sao không thể hiện với xã hội mà phải thể hiện với một vài người đã biết quá rõ về mình rồi?

Quả thật là không phải với ai mình cũng nhiệt tình nhưng dường như mình đã sai thì phải. Bởi vì lần nào thì cũng bị chửi bới tơi bời vì sự nhiệt tình thái quá. Thôi vậy, từ giờ thì chừa nhé, khỏi nhiệt tình quá mức. Có thời gian thì đi chơi cho nó lành chứ ai bảo xía vào chuyện của người khác làm gì. Mình coi việc của người khác là của mình nhưng người ta có coi như vậy hay không lại là chuyện khác. Có lẽ người khác sợ bị mình lấn lướt mà mất đi vai trò của họ. Nhưng mình có ăn cái giải gì không? Từ trước đến nay mình chỉ coi trọng mỗi hiệu quả công việc là trên hết. Ai làm cũng vậy cả thôi, miễn là được việc và đem lại hiệu quả... Thôi, tóm lại là mệt mỏi rồi và chẳng được gì cả. Đó chỉ là một phép thử thôi mà.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét