Thứ Năm, 23 tháng 8, 2007

Thầm Lặng Một Vầng Trăng

Nhạc: Trần Hữu Bích
Lời thơ: Hồ Thụy Mỹ Hạnh

Mùa thu ơi, thầm lặng một vầng trăng
Đêm nay lạnh, rét run từng chiếc lá.
Chia tay nhau, ta trở thành người lạ
Và em nhớ anh, vì gió những buổi chiều

Em nhớ anh có thể vì tình yêu
Hay có thể vì ngày xưa quá đẹp
Chia tay nhau cửa vào tim đã khép
Cung đàn năm xưa ai làm lỗi nhịp rồi

Trăng vỡ đôi có thể vì từ ly
Nhưng kỷ niệm sưởi hồn ai bớt lạnh
Tim đan mộng để hồn ai chắp cánh
Dù mộng kia đâu trở lại bao giờ!

Huế ơi thắp vào tim nỗi nhớ
Nghe đêm sâu dằng dặc một nỗi niềm...

Đã sang thu rồi, nắng không còn gay gắt nữa và từng cơn gió nhẹ thổi mơn man. Mùa thu đẹp và buồn như một bản tình ca. Thu ơi, mùa thu của những đêm trăng vằng vặc, của hương cốm nồng nàn trong từng ngõ phố, của tết trung thu, của bưởi, của hồng và của hương ngọc lan ngọt ngào thơm mát. Mùa thu của những lời thì thầm, của những nỗi đam mê trong vắt. Ta tìm thấy mình trong cái tĩnh lặng của mùa thu.

Có thể ta đã quên những mùa thu trước, những nỗi buồn man mác không tên nhưng hôm nay lại chợt nhớ đến. Những kỷ niệm không rõ ràng lướt qua, lướt qua để rồi biến mất trong ký ức. Mùa thu là những bông hoa dại rập rờn như những cánh bướm trong gió trên một cánh đồng cỏ bao la. Mùa thu là cành hoa sen nở muộn e ấp. Mùa thu là bông ngọc lan thoang thoảng hương nơi ngực áo. Mùa thu là những niềm vui và niềm mong chờ. Mùa thu là nỗi thất vọng tưởng chừng vỡ tan cả lồng ngực...

Mùa thu có một người được sinh ra trong cõi đời để mà buồn mãi cùng mùa thu...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét