Thứ Ba, 23 tháng 8, 2011

Đêm thành phố đầy sao...

Đêm thành phố đầy sao... Tôi ngửa mặt lên trời, thấy những ngôi sao sáng đang nhấp nháy nhìn tôi như mỉm cười... Không phải tôi đang đếm sao ngớ ngẩn như ai đó mà tôi nhớ đến truyện "Hoàng tử bé" (Le petit prince) của nhà văn và đồng thời là phi công Pháp Antoine de Saint-Exupery. Tôi nhớ chú hoàng tử bé sống trên tiểu tinh cầu bé tí của chú với ba ngọn núi lửa (hai ngọn còn hoạt động và một ngọn đã tắt) và một bông hoa hồng. Rồi sau đó chú đi chu du sang một số hành tinh khác và rơi xuống Trái Đất, ở trái đất chú gặp người kể chuyện trên sa mạc Sahara. Tôi nhớ mãi cảm giác buồn của tác giả và của chính tôi khi chú hoàng tử nói chú muốn quay lại tiểu tinh cầu của mình, quay trở lại với bông hoa hồng mà chú yêu. Khi người kể chuyện nói muốn nghe tiếng cười của chú mãi, chú hoàng tử nói khi chú quay về tiểu hành tinh của mình, bởi vì hành tinh đó bé lắm nên mỗi khi nhìn lên bầu trời, tác giả sẽ nghĩ rằng trên đó có một tiểu hành tinh có chú hoàng tử bé ở đó, và tác giả sẽ nghĩ mọi ngôi sao sẽ giống như ngôi sao có hoàng tử bé. Và vì trên một ngôi sao có chú hoàng tử bé đang cười nên tác giả sẽ thấy mọi ngôi sao đều cười. Đó là món quà mà chú hoàng tử bé tặng cho tác giả, thay vì những ngôi sao là vô số những cái chuông nhỏ biết cười...  

Dòng cuối cùng, tác giả viết: "Và nếu bạn tình cờ đi ngang qua đó, tôi xin bạn, xin bạn đừng vội, hãy nán lại một chút ngay dưới ngôi sao! Nếu bấy giờ có một đứa bé đến bên bạn, nếu em cười, nếu em có mái tóc vàng óng, nếu em không trả lời khi người ta hỏi, bạn sẽ đoán ra đấy là ai. Bấy giờ bạn hãy thương tôi! Đừng để tôi buồn quá thế này: Hãy viết thư cho tôi báo rằng em đã trở lại…" 

Và tôi, một người lớn tự cho rằng mình có tâm hồn trẻ thơ mãi, đã tin rằng câu chuyện này là có thật và vẫn tin rằng một ngày nào đó hoàng tử bé sẽ trở lại. Và mỗi khi tôi nhìn lên bầu trời đầy sao, tôi lại nhớ đến truyện đó, nhớ đến hoàng tử bé và nghĩ rằng ở trên một ngôi sao nào đó xa lắm và bé lắm, chú hoàng tử đang nhìn xuống trái đất và cất tiếng cười...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét