Thứ Năm, 24 tháng 9, 2015

Nhạt nhẽo

Mấy hôm nay cảm thấy cuộc sống thật nhạt nhẽo và vô vị. Cuộc sống, bản thân nó vốn không nhạt nhẽo hay mặn mà, không buồn hay vui, chỉ là từ trong lòng người mà ra thôi. Lại một sinh nhật nữa đến rồi, một sinh nhật mà tôi không hề mong đợi. Bởi lòng đâu có vui nên không buồn làm một cái gì đó có ý nghĩa trong ngày sinh của mình. Và không mong nó đến. Vào lúc này.

Có khi ta đi trên đường và tự hỏi: Ta đang đi đâu? Con đường trước mặt đưa ta về đâu? Có khi ta biết câu trả lời, có khi không. Bởi con đường trước mặt có khi dẫn ta đến một khung cảnh tráng lệ hay nên thơ. Có khi con đường đó dẫn ta đến bên bờ vực thẳm hay núi cao, và có khi lại là một mê cung không có lối thoát ra.Có thể là rất nhiều máu và nước mắt, nhưng cũng có thể là nụ cười. Không bao giờ có cùng một lời giải cho tất cả các câu hỏi. Nhưng nếu ta không đi, không tiếp tục dấn bước lên phía trước thì ta sẽ không biết có điều gì đang đợi ta.

Giá như, có thể tan thành nước... Trôi đi, trôi đi xa mãi... Giá như có thể tan vào mây, bồng bềnh bay mãi trong cõi hư vô...




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét