Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

Vô đề

Một điều không hề mới và không phải chưa bao giờ biết. Rằng chẳng nên trông chờ vào ai ngoài chính mình. Chỉ có mình mới thương mình nhất và chỉ có mình mới giúp được chính mình. Có được sự giúp đỡ từ những người khác thì cũng tốt nhưng trước tiên phải dựa vào chính mình.

Về mặt tình cảm hay vật chất đều như nhau cả thôi. Càng dựa dẫm vào người khác thì sẽ càng dễ gục ngã đau đớn nếu như một ngày kia không có ai ra tay cứu giúp mình.

Nếu bị ốm thì tự đi khám bệnh, tự mua thuốc về uống, tự làm cách nào cho đỡ bệnh đi. Kêu ca cũng chẳng ích gì vì những lời an ủi không giúp ta khỏi bệnh.

Nếu không có tiền thì tự nghĩ cách mà kiếm tiền, còn ngồi đó trông chờ vào một phép thuật sẽ giúp mình tự dưng trở nên giàu có làm sao được. Những gì tự nhiên đến sẽ tự nhiên đi mà thôi. Cái gì thuộc về mình mới chính là thứ của mình và thuộc về mình mãi mãi.

Nói là tỉnh ngộ thì cũng không đúng vì những điều này đã biết từ rất lâu rồi nhưng càng ngày mới càng thấm thía ra nhiều điều. Phải ngã rồi khi đứng dậy mới hiểu được giá trị của sự tự thân và tự chủ. Lòng tốt của mọi người thì rất quý nhưng tình thương của mình với chính mình còn đáng quý hơn. Hãy tự thương mình và trân trọng bản thân mình để không bao giờ làm điều gì có hại cho chính bản thân mình.

Đó không phải là sự ích kỷ vì mình không nên trông chờ vào sự giúp đỡ của người khác nhưng khi có thể mình hãy luôn giúp đỡ những người gặp khó khăn. Bởi cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn và sẽ bớt cô đơn hơn nếu như con người đối xử với nhau bằng tình người. Hãy đón nhận lòng tốt của người khác với một thái độ trân quý thực sự, chỉ có điều... KHÔNG NÊN TRÔNG CHỜ vào sự giúp đỡ đó.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét