Nhà thầy Cương á» ngoại ô, nÆ¡i có những ngôi nhà nhá» xinh xắn nằm lá»t giữa khu vưá»n cây trái sum suê quanh nÄm xanh tá»t. Từ cá»ng và o nhà là con ÄÆ°á»ng rải sá»i trắng muá»t vá»i hai hà ng rà o dâm bụt thấp lè tè. Thầy yêu hoa nên trong vưá»n trá»ng rất nhiá»u hoa Äá»§ các loại. Những lúc Äợi tôi vẽ, thầy thưá»ng nhìn mông lung trên những luá»ng há»ng nhung Äá» thắm, Äôi mắt xa xÄm và diá»u vợi.
Hà ng tuần, tôi Äến nhà thầy hai lần và o buá»i chiá»u thứ ba và thứ sáu Äá» há»c vẽ. Lần Äầu tiên Äến Äây, tôi rất thÃch cái không gian tÄ©nh lặng nà y và có cảm giác tất cả má»i thứ Äá»u như Äã thân thuá»c vá»i mình từ lâu lắm. Tuy nhiên chá»§ nhân cá»§a ngôi nhà ấy lại không dá»
thân thiá»n như váºy. Thầy Cương xa cách và lạnh lùng, có má»t phần cao ngạo và bất cần. Ngưá»i trong nghá» nói thầy có tà i nhưng không Äá»§ kiên nhẫn và Äam mê Äá» hoà n thà nh những tác phẩm há»i há»a lá»n.
Lần Äầu, thầy bảo tôi vẽ thá», tôi há»i:
- Thưa thầy, vẽ gì ạ?
- Bất cứ thứ gì mà em thÃch.
Tôi chá»n vẽ má»t bông pÄng xê mà u tÃm nhạt, loại hoa Äang ná» rá» trong vưá»n nhà thầy và o mùa nà y. Xem tranh, má»t nụ cưá»i thoáng qua trên nét mặt nghiêm nghá» và lạnh lùng cá»§a thầy:
- Tại sao chá» có má»t bông mà không phải là cả má»t vưá»n pÄng xê nhá»?
Thầy cầm lấy bút vẽ thêm những bông hoa khác và o bức tranh cá»§a tôi. Chẳng mấy chá»c trưá»c mắt tôi hiá»n ra má»t thảm hoa pÄng xê rá»±c rỡ sắc mà u và tươi vui trong má»t buá»i chiá»u mùa xuân ấm áp. Những cánh hoa nom như những cánh bưá»m ráºp rá»n Äá»§ mà u sắc chá» chá»±c vá» cánh bay lên má»i khi có cÆ¡n gió nhẹ thá»i qua.
Tôi nhá» dạo còn bé, những ngà y mùa hè rảnh rá»i không phải vưá»ng báºn chuyá»n há»c hà nh, tôi hay ngá»i trên thá»m nhà , trưá»c mặt là chiếc giá vẽ tá»± chế, bên cạnh là những chiếc bút chì mà u, tôi say sưa vẽ bất cứ thứ gì bất chợt xuất hiá»n trưá»c mắt mình. Cho Äến bây giá» tôi vẫn giữ những bức vẽ tÄ©nh váºt há»i ấy, bức thì vẽ cá»c nưá»c, bức thì vẽ lá» hoa, bức thì vẽ bá» cá và ng,⦠Rất nhiá»u những bức tranh vẽ hoa, những bông hoa tôi hái trong mảnh vưá»n nhá» sau nhà và Äem vá» cắm trong cái lá» gá»m Bát Trà ng. Những nét vẽ há»i ấy ngây ngô nhưng chứa Äá»±ng Äầy những khát vá»ng sáng tạo vẫn khiến tôi bá»i há»i má»i khi xem lại.
Thá»i gian trôi Äi, khi lá»n lên, tôi và o Äại há»c rá»i ra trưá»ng Äi là m. Cuá»c sá»ng cuá»n tôi và o dòng chảy cá»§a nó khiến cho tôi quên mất ưá»c mÆ¡ trá» thà nh hoạ sỹ từ thá»§a còn ấu thÆ¡ cá»§a mình.
Mùa Äông nÄm ngoái, tôi bá» khá»§ng hoảng nặng ná» khi Long, ngưá»i yêu tôi Äá»t ngá»t quyết Äá»nh sang nưá»c ngoà i là m viá»c má»t thá»i gian mà không hẹn ngà y trá» vá». Bác sỹ nói tôi bá» trầm cảm và cần phải nghá» ngÆ¡i dà i ngà y. Tôi Äã xin nghá» phép hai tháng Äá» Äi du lá»ch khắp nÆ¡i.
Tôi lên núi và xuá»ng biá»n. Biá»n mùa Äông vắng ngưá»i và yên bình Äến lạ. Tôi thưá»ng ngá»i lặng hà ng giá» ngắm những con sóng bạc Äầu xô và o ghá»nh Äá và Äi dạo dá»c bá» cát má»i khi Äêm vá». Những Äêm có trÄng, ánh trÄng sáng lấp loá chiếu lên mặt nưá»c phẳng lặng và hiá»n hoà khiến cho nó như ÄÆ°á»£c dát má»t lá»p áo và ng rá»±c rỡ và Äẹp mê Äắm.
Tôi theo chân những Äoà n leo núi, phung phà sức lá»±c cá»§a mình và o những cuá»c leo trèo mưá»t má» hôi và cÅ©ng giúp tôi dần thoát khá»i những ưu phiá»n cá»§a mình. Không biết bao lần Äứng trên má»t Äá»nh cao má»i chinh phục, lan toả trong tôi là niá»m tá»± hà o xen lẫn niá»m vui sưá»ng rá» dại cá»§a má»t kẻ Äang thoát khá»i những rà ng buá»c cá»§a chÃnh bản thân mình.
Có lần, á» má»t thà nh phá» xa lạ, tôi tình cá» dừng chân trưá»c má»t phòng trưng bà y tranh má»i má». Những bức vẽ tôi xem á» phòng tranh Äó Äã khiến cho ná»i khao khát ÄÆ°á»£c thá» hiá»n cảm xúc cá»§a mình qua nét cá» mà u có thá» lưu giữ mãi cùng vá»i thá»i gian lại bùng lên trong tôi mạnh mẽ tá»i mức không thá» cưỡng lại ná»i. Tôi nhanh chóng huá»· bá» kế hoạch Äi chÆ¡i tiếp theo Äá» trá» vá» nhà và chá» hai ngà y sau, tôi Äã có mặt á» nhà thầy Cương Äá» thá»±c hiá»n ná»t ưá»c mÆ¡ cá»§a mình.
Cương là ông thầy khó tÃnh và rất Ãt khi khen ngợi há»c trò. Và o những phút giây thanh thản hiếm hoi trong má»t buá»i chiá»u êm ả, thầy bá»ng nhiên trá» nên vui vẻ hÆ¡n và cho tôi xem cuá»n sá» tay vẽ những bức tranh phác hoạ và nói cho tôi biết ý tưá»ng cá»§a mình trong những bức tranh ấy mà thầy dá»± Äá»nh sẽ dá»±ng thà nh những bức tranh lá»n sau nà y. Thầy nói vá»i tôi rất nhiá»u, vá» bá» cục, vá» mà u sắc, vá» ÄÆ°á»ng nét, vá» Äá» sáng tá»i⦠, những kiến thức cÆ¡ bản trong há»i hoạ mà tôi buá»c phải thuá»c lòng Äá» có thá» vẽ ÄÆ°á»£c má»t bức tranh theo ý muá»n, dù tôi không còn ý Äá»nh trá» thà nh hoạ sỹ nữa mÃ ÄÆ¡n giản chá» muá»n lưu giữ những gì tôi bắt gặp trong những khoảnh khắc khó quên trên những cuá»c hà nh trình tôi Äã Äi qua. Những lúc như váºy, tôi thưá»ng Äá»c thấy trong mắt thầy những tia sáng cá»§a ná»i khát khao và say sưa khác hẳn ngà y thưá»ng. Nhưng những tia sáng Äó cÅ©ng chá» loé lên trong giây lÃ
¡t rá»i lại trá» vá» vá»i ánh nhìn bình thản và lạnh lùng vá»n có.
Má»t lần, tôi thấy trong phòng tranh cá»§a thầy bức chân dung má»t ngưá»i phụ nữ rất Äẹp. Äôi mắt sáng thông minh và mênh mang như mặt nưá»c há» thu lấp dưá»i hà ng lông mà y thanh thoát và nhẹ nhà ng. Tôi như bá» hút và o gương mặt diá»
m lá» và nhất là Äôi mắt ấy. Tôi há»i thầy:
- Thưa thầy, là ai váºy ạ?
Thầy không Äáp, chá» lặng lẽ thá» dà i.
Sau Äó, tôi má»i biết Äó là ngưá»i bạn gái cÅ© cá»§a thầy tên là Mai Thanh, ngưá»i giá» Äây Äã ná»i danh trong giá»i há»i hoạ cả vá» tà i nÄng lẫn sắc Äẹp. Hai ngưá»i Äã từng có má»t má»i tình rất sâu Äáºm từ thá»i còn há»c chung lá»p tại Äại há»c Mỹ thuáºt nhưng sau khi ÄÆ°á»£c biết Äến như má»t tà i nÄng trẻ thì ngưá»i Äó Äã rá»i bá» thầy Äá» Äến vá»i má»t tương lai rạng rỡ. Ngưá»i ấy sang Äức há»c há»i hoạ rá»i trá» thà nh má»t hoạ sỹ ná»i tiếng. Tranh cá»§a ngưá»i ấy giá» Äây Äã ÄÆ°á»£c treo á» cả những phòng triá»n lãm lá»n trên thế giá»i.
Cái khoảng khắc tôi nhìn thấy bức chân dung ấy, tôi Äã biết ÄÆ°á»£c cÄn nguyên cá»§a ná»i buá»n lúc nà o cÅ©ng luẩn quất trong ngôi nhà nà y.
Khi ấy Äã là cuá»i mùa xuân, tôi Äã há»c vá»i thầy ÄÆ°á»£c hÆ¡n má»t nÄm và Äó là khoảng thá»i gian tôi bắt Äầu thá»±c hà nh những bức tranh phong cảnh Äầu tiên cá»§a mình. Chiá»u chá»§ nháºt, Cương ÄÆ°a tôi lên ngá»n Äá»i sau nhà Äá» vẽ. Äó là má»t ngá»n Äá»i thấp và cái nắng Äầy sức sá»ng cá»§a mùa xuân bao phá»§ lên nó má»t mà u xanh ngát. Thá»nh thoảng giữa Äám cây xanh lại thấy rá»±c lên má»t vạt hoa dại Äầy sắc mà u.
Thầy hưá»ng dẫn tôi cách chá»n cảnh, lắp giá vẽ cho tôi và chá»n cho tôi má»t tảng Äá bằng phẳn Äá» là m ghế ngá»i. Thầy chá» cho tôi thấy những mái nhà Äá»§ má»i dáng vẻ nấp sau vưá»n cây um tùm xanh tươi nằm bên những con ÄÆ°á»ng ngoằn nghoèo xa phÃa dưá»i:
- Những lúc rảnh rá»i thầy thưá»ng lên Äây, ngắm cảnh và suy nghÄ© má»t mình.
Tôi nhìn thầy, trong lòng dấy lên má»t niá»m thương cảm. Thầy Äã má»t mình như thế nà y từ bao lâu rá»i?
Bao nhiêu thá»i gian trôi qua tôi cÅ©ng không ÄỠý bá»i tôi quá chú tâm và o bức vẽ cá»§a mình. Chá» biết rằng khi tôi ngẩng lên thì mặt trá»i Äang dần xuá»ng núi. Ráng Äá» cá»§a buá»i hoà ng hôn nhuá»m lên má»i váºt má»t sắc há»ng rạng rỡ. Tôi ngá»i lặng ngắm buá»i chiá»u rÆ¡i và bất giác nhìn sang Cương. Gương mặt thầy cÅ©ng á»ng há»ng trong ánh chiá»u, Äôi mắt thầy bình thản và ánh lên nét vui tươi hiếm có. Thầy vẫy tôi lại gần và cho tôi xem bức vẽ cá»§a thầy. Tôi không tin và o mắt mình khi thấy bức phác hoạ hình ảnh chÃnh mình Äang ngá»i vẽ dưá»i má»t gá»c cây trong buá»i hoà ng hôn cá»§a má»t ngà y êm dá»u. PhÃa xa là mặt trá»i Äá» á»i Äang dần khuất sau dãy núi má» má».
Tôi bá»i rá»i tá»i mức không cất nên ÄÆ°á»£c tiếng nà o. Thầy má»m cưá»i hiá»n háºu rá»i dá»u dà ng nói:
- Tôi sẽ hoà n thà nh ná»t bức tranh nà y và sẽ tặng em và o má»t ngà y nà o Äó.
Tôi Äã không há»i cái â ngà y nà o Äóâ mà thầy nói Äến là ngà y nà o.
Từ nhà thầy Cương ra, tôi không vá» ngay mà chạy xe chầm cháºm dá»c theo con ÄÆ°á»ng bá» sông. Gió từ ngoà i sông thá»i và o khiến da mặt tôi tê lạnh dá»
chá»u. á» giữa sông, nÆ¡i có bãi bá»i lá»n mà ngưá»i dân xung quanh thưá»ng lên Äó trá»ng rau, ngưá»i ta Äang Äá»t những Äá»ng lá»a. Những là n khói bảng lảng theo gió lan toả trong không gian trong buá»i chiá»u Äang chuyá»n dần sang bóng tá»i khiến cho tôi có cảm giác nao lòng.
Tôi nhá» lần Long má»i á»m dáºy sau má»t tráºn á»m nặng, tôi Äã ÄÆ°a Long ra Äây. Hôm Äó Äúng và o mùa thu hoạch ngô, sau khi bẻ hết ngô vá», ngưá»i ta loại ra những bắp ngô chất lượng kém hoặc quá non Äá» cho bá»n trẻ con nhóm lá»a nưá»ng Än ngay trên bãi. Long và tôi cÅ©ng ÄÆ°á»£c má»i thưá»ng thức những bắp ngô má»i nưá»ng còn nóng há»i và có lẽ trong suá»t cuá»c Äá»i nà y tôi sẽ không bao giá» quên cái vá» ngá»t thÆ¡m cá»§a ngô nếp non còn Äá»ng mãi trong ký ức vá» những tháng ngà y hạnh phúc ấyâ¦
Ká»· niá»m quá ngá»t ngà o khiến cho ngưá»i ta không thá» không chạnh lòng khi thấy mình giá» Äây chá» còn lại má»t mình. Long xa tôi Äã hÆ¡n má»t nÄm rá»i, không má»t lá»i nhắn gá»i, không má»t tin tức.
Tôi vá» Äến gần nhà và o lúc hÆ¡n 8h tá»i. Từ xa, tôi sững sá» khi nhìn thấy trong nhà mình Äang sáng Äèn. Không lẽ lại là Long vì chá» có anh má»i có chìa khoá má» cá»a và o nhà tôi? Tôi thấy tim mình như nghẹt thá», lá»ng ngá»±c tôi chợt Äau thắt lại, như cái cảm giác sau má»i lần Äi công tác xa vá», vừa bưá»c xuá»ng sân bay Äã nhìn thấy Long Äứng chá» á» Äó từ bao giá». Cảm giác ấy ấm áp và hạnh phúc lắm mà có lẽ tôi không bao giá» chấp nháºn Äánh Äá»i nó lấy bất cứ thứ gì trên Äá»i nà y.
Cá»a má», Long Äứng Äó nhìn tôi, cưá»i. Tôi lao và o anh nức ná»
. Nhá» anh vô cùng. Trong cái khoảng khắc anh ôm chặt tôi trong vòng tay cá»§a mình, tôi Äã tha thứ cho anh tất cả, cả sá»± ra Äi không má»t lá»i hẹn ưá»c, cả sá»± im lặng cá»§a anh trong suá»t hÆ¡n má»t nÄm trá»i qua.
Long nói rằng anh nhá» tôi rất nhiá»u, anh Äã là m viá»c cáºt lá»±c Äá» có tiá»n vá» cưá»i tôi. Bất ngá», anh Äặt hai bà n tay lên vai tôi, Äôi mắt anh nhìn sâu và o mắt tôi, anh há»i:
- Em có Äá»ng ý là m vợ anh không?
Tôi sung sưá»ng gáºt Äầu, miá»ng tôi cưá»i mà nưá»c mắt tôi chảy dà i vì ná»i hạnh phúc quá Äá»i lá»n lao nà y.
( còn nữa )