Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009

Tản mạn.

Sáng nay mở mắt ra, thấy trời mưa phùn dầm dề mang hơi hướng của mùa xuân đến sớm. Mấy cây hoa của mình cũng được dịp nảy lộc đâm chồi nhìn rõ là đầy sức sống. Trời âm ẩm nồm nồm, tự dưng nhớ đến bài văn học hồi cấp I vẫn thuộc lòng đến giờ, dường như sắp tết năm nào cũng có dịp nhẩm lại trong đầu nên có lẽ sẽ nhớ đến chết luôn. Đoạn văn dễ thương đó như này này ( mà quên mất tên tác giả rồi):

" Trời ấm, lại pha lành lạnh. Tết sắp đến.


Hôm qua cơn gió nồm hây hẩy. Chiếc lá ổi cong lên, đốm đỏ gắt, rơi
thoáng xuống mặt ao. Ai cũng lo trời nồm, bánh chưng chóng thiu, hoa
cắm lọ cũng chóng tàn. Cuối năm, tắm nước cây mùi già, có gió hanh,
nước mùi càng thơm, mẹ bảo thế!


Sáng nay, gió đổi se se. Những chàng mạng sương long lanh rung trong
luống thìa là. Vồng cải phấn trắng nở hoa vàng hơn hớn lên. Trời ren
rét thế, lại càng ra vẻ Tết".

Ôi giời, nhắc đến thơ văn hồi cấp I, sao mà có nhiều bài thơ hay và dễ nhớ đến vậy. Mình cũng vẫn hay nhớ đến bài thơ " Mèo con đi học" của Phan Thị Vàng Anh:

Hôm nay trời nắng chang chang
Mèo con đi học chẳng mang thứ gì
Chỉ mang một cái bút chì
Và mang một mẩu bánh mì con con.

Cái hình ảnh con mèo cầm trên tay cái bút chì và mẩu bánh mì hồi đó đã khiến mình thích thú vô cùng. Cả hình ảnh ấy và bài thơ đều rất đơn giản thôi mà sao lại đặc biệt dễ thương và dễ nhớ như thế.

À, có nhớ bài thơ này nữa vì hồi đó tập chép mình đc 7 điểm, điểm 7 duy nhất trong cuốn vở toàn điểm 10 của mình:

" Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió,


Sẽ được nghe thấy tiếng chim hay,


Tiếng lích chích chim sâu trong lá,


Con chìa vôi vừa hót vừa bay.



Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện,


Sẽ được nhìn thấy các bà tiên,


Thấy chú bé đi hài bảy dặm,


Quả thị thơm cô Tấm rất hiền.



Nếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹ,


Đã nuôi em khôn lớn từng ngày,


Tay bồng bế sớm khuya vất vả,


Mắt nhắm rồi lại mở ra ngay."

( Nói với em - Vũ Quần Phương)

Hầu như bài thơ nào học hồi cấp I cũng vẫn còn thuộc lòng đến bây giờ, không thuộc cả bài thì cũng thuộc một đoạn nào dễ thương nhất. Mà thôi, lan man quá, đang nói đến thời tiết lại chuyển đề tài sang thơ văn cấp I. Nói đến chủ đề này cũng thật thú vị nhưng chắc để hôm nào có thời gian tập hợp lại rồi post lên đây đọc cho đỡ nhớ tuổi thơ. He...




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét