

Tôi rất thích câu tựa đề trong cuốn " Canh bạc", cuốn sách thứ hai của người tù bỏ trốn Papilon nổi tiếng một thời: " Điều mình tự nghĩ về mình quan trọng hơn điều người khác nghĩ về mình". Bạn ơi, tôi thấm thía lắm, đừng bao giờ để bất kỳ ai hay bất kỳ cái gì điều khiển cuộc sống, suy nghĩ, cảm xúc của bạn. Bạn không tin ư? Thế bạn đã bao giờ buồn vì một lời nói khó nghe của một ai đó, thế bạn đã bao giờ ấm ức vì một lời chê bai thiếu tế nhị, bạn đã bao giờ cảm thấy bị tổn thương vì lời nói thiếu tôn trọng hay thô lỗ của một kẻ có thói ghen tị xấu tính nào đó chưa? Nếu bạn nói là chưa thì chắc hẳn cuộc sống của bạn quá phẳng lặng không có gì nổi bật đến nỗi chẳng ai buồn bình phẩm gì về bạn. Còn nếu có rồi thì đó là chuyện rất bình thường trong xã hội đầy rẫy những cạnh tranh, ganh ghét và thị phi này. Trong lịch sử đã có biết bao nhiêu người tài giỏi chết vì miệng lưỡi cay độc của thế gian. Nhưng cũng có biết bao nhiêu người vượt lên dư luận để chứng minh rằng mình đúng và chói sáng như một thiên tài... Ồ, đó lại là một câu chuyện khác rồi vì hầu hết chúng ta ở đây chỉ là người bình thường và ai cũng đã từng buồn phiền vì những lời chỉ trích của ai đó. Tôi không nói các bạn phải cho mình là đúng trong mọi trường hợp và gạt phắt những nhận xét của người khác mà không phân biệt đâu là lời góp ý thiện chí và đâu là lời ganh ghét. Tuy nhiên, biết phân biệt đúng sai đã là tự biết giá trị của bản thân mình rồi. Và người tự biết giá trị của bản thân thì khó có thể bị tác động bởi những lời đàm tiếu bên ngoài.
Tôi có một cô bạn thân, hồi năm thứ ba đại học cô ấy mắc bệnh rất nặng. Bác sĩ nói cô ấy có nguy cơ liệt nửa người rất cao. Gia đình tuyệt vọng, các bác sĩ ái ngại. Nhưng cô ấy thì không, cô ấy nói hết bao nhiêu tiền cũng cố gắng chữa cho đến cùng. Hoàn cảnh gia đình khó khăn, cô ấy nói mẹ đi vay lãi để chữa bệnh và cuối cùng cô ấy đã không những khỏi bệnh mà còn hồi phục rất nhanh. Các bác sĩ còn phải nói rằng cô ấy có một nghị lực sống tuyệt vời nếu như không muốn nói là phi thường. Bạn đã từng ốm yếu, đau đớn và mệt mỏi tới mức chỉ muốn xuôi tay nhắm mắt bao giờ chưa? Nếu chưa thì bạn quả là rất may mắn còn nếu rồi bạn sẽ hiểu nghị lực sống và lòng tự tin quan trọng đến mức nào đối với mạng sống của chính mình. Tin rằng mình làm được thì sẽ làm được.
Bạn ơi, cuộc sống của bạn chỉ thuộc về mình bạn và chỉ nằm trong tay bạn thôi, đừng để cho người khác dù người đó là ai, là bố mẹ hay chồng/vợ của bạn nắm giữ hay điều khiển nó. Thực sự thì những người có tác động nhiều nhất đến ta thường lại là những người thân cận của ta nhất, nhiều người tự cho họ cái quyền quyết định cuộc sống của người khác và tự cho mình là đúng mà không để ý đến cảm xúc hay suy nghĩ của người khác. Cho nên điều cần thiết là hãy lắng nghe suy nghĩ, ước muốn, khát vọng... của bản thân mình trước khi tham khảo ý kiến của người khác và chọn cho mình quyết định đúng đắn nhất. Và khi đã quyết định rồi thì phải tự tin vào chính trực giác của mình, không bao giờ nên hối hận vì những gì mình đã lựa chọn. Niềm vui của sự tự chủ là một niềm vui khó có niềm vui nào sánh bằng...
Tôi thường quan niệm rằng sống trong đời như một cuộc rong chơi lớn, trong đó có buồn vui, đau đớn, hạnh phúc, lo lắng, sợ hãi, vinh quang... đi kèm. Nhưng cuộc rong chơi nếu có nhiều niềm vui và hạnh phúc thì vẫn đáng sống hơn, phải không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét