Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010

Hơi buồn...

Tự dưng hôm nay vào facebook lại thấy buồn buồn, không phải buồn chuyện của mình mà buồn chuyện thiên hạ mới đau chứ lị. Nguồn cơn là vì trong friendlist trên facebook của mình có một cô bé mình quen khá lâu rồi, từ hồi còn quán cafe đó. Ngày ấy cô bé mới học lớp 12 tại trường cấp III Marie Curie gần quán cafe của mình, cô bé yêu một cậu bạn cùng tuổi nhưng học khác trường. Tuần nào cậu bé cũng đến đón cô bé sau giờ tan học một hai lần rồi vào quán mình ngồi uống nước, thủ thỉ tâm tình. Đúng là tình yêu học trò thời nay bạo dạn và cả bạo liệt nữa, có hôm hai cô cậu ngồi hôn nhau ngay trong quán như chẳng cần biết xung quanh có những ai... Ngồi nhiều đâm thành khách quen, mình cũng biết đôi chút về mấy cô cậy ấy, nghe nói cậu bé sẽ thi Đại học khối A còn cô bé thi khối D và hai người quen nhau qua trò chơi game online (hic
). Cũng chính cô bé là người hướng dẫn mình cách lập blog, hồi đó là blog 360 độ chứ chưa có cái blog plus này. Cô bé dáng người cao gầy, trắng trẻo dễ thương còn cậu bé thì hơi đậm người và không thể nói là xinh trai được nhưng mình nghe bạn bè của cô bé khen tính tình cậu hay nên mình nghĩ chắc do vậy cậu mới làm cô bé yêu say đắm đến thế
... Sau đó mình đôi lần còn chứng kiến cảnh hai cô cậu đó giận dỗi nhau ra sao, chia tay nhau thế nào và có một thời gian cô bé hay đến quán mình với một cậu rất đẹp trai, nhưng cuối cùng mình lại thấy cô cậu đó quay lại với nhau, tay trong tay... Có vẻ đó là một tình yêu sâu sắc và bền chặt...

Thời gian trôi đi, cô cậu đó ra trường và mình cũng không còn làm quán cafe nữa nên chẳng bao giờ gặp lại cả hai. Tuy nhiên, có đôi lúc mình vào blog của cô bé đọc, mình thấy cô bé vẫn viết về tình yêu rất sâu đậm đối với cậu bé và dù chẳng liên quan nhưng mình cũng cảm thấy mừng và thầm chúc phúc cho một tình yêu đẹp trên cõi nhân gian. Bẵng đi một thời gian dài, blog 360 độ đóng cửa, mình và cô bé đều add nick của nhau trên facebook nhưng không bao giờ comment hay nói chuyện với
nhau. Trước đây, mình chẳng bao giờ để tâm nhưng dạo này thi thoảng vào facebook mình phát hiện ra cô bé và cậu bé, giờ đã là sinh viên đại học ở hai trường đại học khác nhau, đã chia tay. Và cô bé đã có ngay một cậu người yêu mới, hôm nào mở facebook ra mình cũng thấy những bức ảnh, những lời nói nồng nàn của cô bé dành cho cậu người yêu mới... Nhưng điều khiến mình thấy buồn và tiếc cho cậu bé hơn cả là cậu bé cũng vẫn có tên trong friendlist của cô bé và vẫn thường vào để đọc những dòng chữ tình cảm mà cô bé kia dành cho một người khác chứ không còn dành cho cậu nữa... Cũng vẫn tình yêu cuồng nhiệt được bộc phát ra thành lời ấy nhưng bây giờ cái tên đã thay đổi, cũng vẫn gọi nhau là chồng-vợ nhưng giờ đã là một cái tên khác rồi. Mình thấy cậu bé có vẻ rất đau khổ, vẫn thể hiện tình yêu với cô bé, vẫn gọi cô bé là vợ và xưng chồng nhưng cô bé bây giờ đã gọi người khác là chồng mất rồi... Tình yêu của thanh niên thời nay thật là rắc rối và phức tạp
. Đôi khi mình lẩn thẩn tự hỏi không biết cậu bé nghĩ gì khi xem những bức ảnh ấy và đọc những dòng chữ tình yêu mà cô bé dành cho người khác??? Rồi mình thấy trách cô bé một chút là tại sao cô bé biết người yêu cũ của mình vẫn vào facebook để đọc mà cô bé có thể vô tư post những bức ảnh và viết những dòng chữ làm đau lòng người khác như vậy? Thật khó hiểu! Hay tình yêu của thanh niên bây giờ là vậy, chỉ cần biết đến cảm xúc của mình mà không cần biết đến cảm xúc của người khác? Như thế thì có vẻ vô tình quá tới mức vô tâm và thậm chí là hơi nhẫn tâm... Có thể mình là người ngoài cuộc nên cũng chẳng hiểu hết nguồn cơn chăng?

Ừ, cũng có thể là mình chẳng hiểu gì thật vì tình yêu của mỗi người và mỗi thời một khác nhỉ. Cũng chỉ là thương vay khóc mướn thế thôi chứ đâu có ảnh hưởng gì tới ai, cô bé ấy có vẻ hạnh phúc với tình yêu mới và mình cũng mong cậu bé sớm lấy lại tinh thần và sẽ gặp được một tình yêu xứng đáng. Chỉ có điều mình vẫn bảo lưu ý kiến rằng một người dù có hạnh phúc tới đâu nhưng cũng đừng nên bày tỏ điều đó một cách quá ồn ào trước mặt kẻ kém may mắn hơn mình, nhất là trước mặt người đã từng một thời yêu đương với mình và hiện thời vẫn đang đau khổ vì nhớ thương mình. Điều đó với mình có vẻ không được đúng đắn cho lắm và nhất là không được nhân văn cho lắm
.

Chuyện chỉ có thế thôi mà mình hơi buồn đấy, biết không????????????

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét