Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Vượt trên nghịch cảnh

Có lần cách đây chưa lâu một người bạn quen trên mạng mấy năm rồi không nói chuyện bỗng nhảy vào hỏi thăm tôi. Anh nói đọc các entry trên blog anh cảm thấy cuộc sống của em ngập tràn màu hồng. Trả lời anh  rằng nhìn thì vậy mà có khi không phải vậy đâu anh. Cũng chỉ là một cách nói thôi nhưng nếu không phải dối lòng thì có lẽ điều đó không xa sự thật là bao nhỉ. Chắc nhiều người khác cũng nghĩ về tôi như anh, một điều mà tôi đã và luôn cố gắng để đạt tới, nghĩa là có một cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc trong tất cả khả năng của mình. Thực ra hạnh phúc đâu phải cứ cố gắng là đạt được, nhưng ít nhất thì sự vui vẻ và khả năng buông bỏ những thứ không thuộc về mình hoàn toàn nằm trong tầm tay của bất cứ ai. Đôi khi công thức của hạnh phúc lại rất đơn giản thế thôi nhưng không dễ thực hiện và không phải ai cũng nhận ra. Trong khi nhiều người cứ đi tìm hạnh phúc từ những thứ đâu đâu chưa có hoặc chưa hề tồn tại. 

Cũng muốn nói rằng cuộc đời ai chẳng có sóng gió, chỉ khác đó là sóng to hay sóng nhỏ, là sóng thần hay đôi khi là con sóng ngầm lặng lẽ. Và mỗi người cũng có một cách vượt sóng khác nhau. Người không biết bơi thì lặn ngụp vất vả trong con sóng, người bơi giỏi có khi lại thích thú đùa vui với sóng và làn sóng chính là thử thách để rèn luyện sự dũng cảm của họ...

Chẳng biết tại sao dạo này tôi thích cụm từ "vượt lên trên nghịch cảnh" và dùng nó để chỉ những cái cây tôi trồng. Buồn cười, đúng không? Tôi ngưỡng mộ đám cây của tôi vì từ cây lớn tới cây nhỏ tôi đều đem tuốt lên mái nhà trồng vào chậu, cùng một chế độ chăm sóc dù đó là cây chịu được nắng gió hay không. Điều duy nhất tôi có thể làm cho chúng là thường xuyên tưới nước và thi thoảng bắt sâu nhổ cỏ, ngắt cành, còn lại tôi để chúng tự vật lộn với thời tiết. Mùa đông lạnh giá hay mùa hè nắng bỏng rát, những cơn mưa, những trận bão, những trận cuồng phong, những lần tôi quên tưới nước, các cây của tôi dĩ nhiên là phải trải qua quá nhiều thương đau, một số cây không chịu nổi nhiệt đã chết để cuối cùng những cây mạnh khỏe tươi tốt nhất vẫn sống khỏe và sống đẹp, không phụ công tôi chăm sóc đã cho ra những bông hoa thơm ngát và những chùm quả ngon lành. Tôi coi đó là thử thách cần thiết nếu như muốn có được những gì tốt nhất. Đấy cũng là theo thuyết chọn lọc tự nhiên của Darwin chứ chẳng phải tôi tự nghĩ ra. Cũng như con người, tôi không thích sự yếu đuối, khóc thương người khác thì được chứ đừng khóc vì tự thương mình. Cũng không thích ai ngồi một chỗ mà rên rỉ tự trách mình nếu chẳng may mắc phải một lỗi lầm.

Hôm nay tôi gặp một chuyện không vui, nó làm tôi thực sự khó chịu. Nhưng ngay lúc cảm thấy rất giận dữ thì tôi đã tự nhủ lòng rằng không được giận quá 3 phút đâu đấy, tôi ra ngoài và cơn giận nguôi ngoai. Vì tôi nhớ đến mấy câu nói tôi mới đọc gần đây và chúng như tấm bùa hộ mệnh giúp tôi dịu xuống mỗi khi tôi gặp phải chuyện không vui, đó là: "Những sự việc mà ta quan tâm hiện nay, mười năm sau nhìn lại, không phải là sự việc ngu xuẩn ư? Tại sao ta lại để những sự việc vặt vãnh không đáng kể quấy rối?" và "Nếu quả mọi thứ trên thế giới cuối cùng tất trở thành không, thì vì sao ta lại tính toán được mất từng ly trong ngày hôm nay?" Ừ, tính toán quá làm con người ta nhỏ mọn đi mà thực ra để đổi lại sự thanh thản trong tâm hồn thì cái giá nào cũng vẫn là quá rẻ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét