Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2009

Thèm rượu

Dạo này không có
độ gì để uống, mùa hè thì thường uống bia cho mát nên cũng lâu lắm rồi
không biết đến cảm giác một mình một rượu ngồi ngắm trăng hay chén chú
chén anh với đệ tử nào đó. Bỗng dưng hôm nay sao thèm cái cảm giác có
vài giọt cay cay trôi qua cuống họng, làm râm ran vòm bụng và nóng bừng
cả cơ thể đến vậy. Thèm cảm giác lâng lâng say say, bồng bềnh khó tả của những
độ rượu vừa tầm. Thèm cái bung biêng nhìn đời, nhìn người dưới một góc
nhìn vừa lạ lùng vừa thú vị, như nhìn qua màn sương mờ, như đang trượt
dài trên một tấm thảm êm mượt. Thèm cái cảm giác buồn ngủ rũ mắt sau
mỗi cơn say, thèm giấc ngủ say không chút mộng mị, không chút đau đớn,
không chút buồn phiền, không chút hờn tủi, không nhớ mình là ai và mình
sẽ ra sao...

Thèm rượu và thèm những cơn say. Là nhớ rượu hay
nhớ một ta thoát thai khỏi những phiền muộn và lớp vỏ bọc của cuộc
sống, để ta trở lại với hình hài nguyên sơ nhất, với bản chất sâu xa
nhất của con người ta?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét