Chủ Nhật, 4 tháng 7, 2010

Tinh thần Đức

Tối qua vui vì đội tuyển Đức đã thắng một trận oanh liệt trước Achentina. Ngồi xem bóng đá ở nhà hàng " Cối xay gió " trên phố Đặng Trần Côn, cả bàn chục người có mình mình cổ vũ cho Đức còn mấy người kia đều cổ vũ cho Achentina cho nên mỗi khi Đức làm bàn chỉ có mình vỗ tay reo còn mọi người có vẻ tiu nghỉu. Cười khiêu khích! Bình thường nếu Achentina đá với đội khác thì mình cũng cổ vũ cho họ đấy nhưng đội nào đá với Đức thì dĩ nhiên phải xếp hàng thứ 2 rồi. Buồn một chút cho Achentina và vui cùng Đức, đáng ra tỉ số là 4-2 có lẽ sẽ mĩ mãn hơn. Chợt nhớ tới mấy fan cuồng của đội tuyển Anh hay nói câu: " Phong độ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi." Chẳng hiểu họ có biết thế nào là đẳng cấp không khi Anh luôn luôn chật vật ở đấu trường World Cup hoặc Euro còn Đức dù thế hệ cầu thủ nào, dù có vô địch hay không nhưng luôn luôn vào sâu các vòng trong. Đó không phải là sự may mắn vì không ai có thể may mắn hết năm này qua năm khác, chỉ có thể giải thích bằng một từ " đẳng cấp". Ở đội Đức dù có năm không vô địch nhưng vẫn là lối chơi và tinh thần, tư thế của nhà vô địch, không giống như một số đội khi bị dẫn trước thường buông xuôi hoặc vỡ trận thảm hại. Đó là sự khác nhau cơ bản giữa một đội có đẳng cấp và một đội nhất thời có phong độ cao. Con người cũng vậy, sự khác nhau giữa thiên tài và người bình thường đôi khi không rõ nét mà thường chỉ tỏa sáng trong những thời khắc quan trọng trong cuộc đời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét