Thứ Năm, 26 tháng 4, 2007

Chuyện vẩn vơ

Khi người ta sống đến một lứa tuổi nào đó, người ta sẽ nhận ra rằng cuộc đời là sự đánh đổi giữa cái được và cái mất, cái cho và cái nhận. Ví dụ như trong chuyện tiền bạc, người thành công là người dám chấp nhận mất bao nhiêu trong một cuộc chơi trong khi người không thành công không bao giờ chấp nhận việc mất tiền hoặc không bao giờ nghĩ rằng sẽ mất tiền. Chính vì thế nên trong cùng một sự việc như việc đầu tư vào chứng khoán mà hiện nay mọi người đang đổ xô vào, những người thất bại thường là những người không bao giờ nghĩ rằng thị trường chứng khoán sẽ đi xuống. Đối với họ thị trường luôn luôn chỉ có một hướng đi lên, họ sẽ không bao giờ phải mất tiền và chỉ có được mà thôi. Cho đến khi họ bị mất một số tiền lớn thì họ không thể chịu đựng được và tự hỏi tại sao họ lại mất tiền. Thực ra thì câu trả lời rất đơn giản, những người đó mất tiền bởi vì họ không bao giờ chuẩn bị cho mình một tâm thế để đón nhận sự thất bại.

Còn trong chuyện tình cảm, một mối quan hệ tốt đẹp không bao giờ hoàn toàn chỉ một phía được và một phía mất mà đó là sự chấp nhận được bao nhiêu và mất bao nhiêu của cả hai phía. Có thể là hơi phũ phàng khi nói về cái sự được hay mất trong chuyện tình cảm nhưng xét về thực chất thì đúng là như vậy. Khi người ta càng cho nhiều bao nhiêu thì người ta lại càng đòi hỏi đối phương cho lại người ta nhiều bấy nhiêu. Những người nói tình yêu là sự hy sinh hay hiến dâng không cần sự đền đáp đều là những người nói dối. Chẳng có ai yêu mà không muốn được yêu lại, chẳng có mối tình đơn phương nào mà không dằn vặt đau khổ cả. Những mối tình mà sự được - mất, cho - nhận không tương đồng đều có kết cục chẳng tốt đẹp gì.

Tôi muốn cho một người bạn trai xem tin nhắn vui trong điện thoại của mình, người đó liền nói ngay “ Ồ không, anh không muốn xem tin nhắn của em đâu vì nếu anh xem thì đến một lúc nào đó em sẽ đòi xem những tin nhắn của anh”. A ha, tôi cảm thấy bất ngờ làm sao. Chính tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến điều đó nhưng có thể sự thật sẽ là như vậy. Người bạn của tôi quá lo xa nhưng có lẽ là rất có lý. Những trải nghiệm của anh ấy về phụ nữ khiến cho anh ấy có sự cảnh giác như vậy. Cũng có thể có một lý do khác mà tôi chưa được biết nhưng rõ ràng anh ấy biết quá rõ sự đánh đổi giữa cái được và cái mất trong trường hợp này là như thế nào.

Vậy mà vẫn có những người không hiểu nổi cái nguyên lý cơ bản đó trong cả đời sống xã hội lẫn trong đời sống tình cảm. Có những người chỉ biết đòi hỏi ở người khác và có những người chỉ biết hy sinh vì người khác. Cả hai loại người đó đều không bình thường bởi vì nếu nói họ không có hạnh phúc cũng không đúng. Chỉ có điều họ không hiểu nổi giá trị của cuộc sống là sự cân bằng giữa cái được và cái mất, giữa cái cho và cái nhận. Nếu như thiếu đi một vế thì hạnh phúc đó sẽ là sự hạnh phúc không trọn vẹn. Mà chẳng ai trong cõi đời này không muốn có được một hạnh phúc trọn vẹn cả trừ những người điên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét