Thứ Ba, 1 tháng 5, 2007

Nhớ một người

Nhớ một người có phải là yêu một người không, hay chỉ là “ tình thương mến thương” như người ta vẫn nói? Ừ, cũng không biết là như thế nào, chỉ biết là mỗi khi ở gần người ấy ta thấy vui, thấy ấm áp trong lòng, khi người ấy đi xa thì ta thấy nhớ thương không nguôi. Nỗi nhớ ấy không mạnh mẽ cồn cào mà chỉ lặng lẽ lan toả trong lòng ta, cứ lan toả và lan toả mãi. Mỗi ngày qua, nỗi nhớ đó không chịu mất đi mà cứ âm thầm dai dẳng theo ta trong mỗi công việc ta làm hàng ngày, trong mỗi suy nghĩ của ta, trong từng giấc ngủ mỗi đêm của ta. Ta cũng không hiểu tại sao ta lại nhớ một người đến như thế dù rằng mới trước đó thôi người đó không có nghĩa lý gì đối với ta cả. Thật lạ lùng phải không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét