Thứ Hai, 9 tháng 7, 2007

Entry for July 09, 2007

Đau lòng quá, tại sao cứ trông chờ vào một điều không bao giờ xảy ra?

Đau lòng quá, tại sao cứ trông chờ cuộc điện thoại từ một người không bao giờ gọi?

Đau lòng quá, tại sao cứ trông chờ vào một vị cứu tinh không bao giờ đến?

Đau lòng quá, tại sao cứ trông chờ một người không bao giờ xuất hiện nơi ngưỡng cửa nữa?

Đau lòng quá, tại sao cứ tin vào một lời hứa không bao giờ trở thành hiện thực?

Đau lòng quá, tại sao cứ phải trông chờ một người từ bỏ những cuộc chơi để quay trở về với mình?

Đau lòng quá, tại sao cứ phải tranh đấu vì một điều không bao giờ thuộc về mình?

Đau lòng quá, tại sao không thể khóc vì tất cả những điều đáng thất vọng ấy?

Thôi, mọi thứ đã quá sức tôi rồi. Tôi không đau lòng nữa đâu. Tôi buông đây!!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét