Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2007

Những ngày không tình yêu

Mấy hôm nay tôi rất hay nghe bài hát “ You’re my everything”, một bài hát đã từng nghe từ rất lâu và rất nhiều lần rồi. Bao giờ cái giai điệu êm ả của nó cũng khiến cho tôi buồn và nhớ đến một điều gì đó không rõ ràng lắm. Có khi tôi buồn nhớ đến một ngày mùa hè cách đây vài năm, tôi cùng công ty đi nghỉ mát ở biển Cửa Lò. Mọi người rất vui vẻ, riêng tôi thì không. Tôi chỉ nhớ đến anh thôi. Buổi tối đầu tiên tôi gọi điện về cho anh, nói em nhớ anh lắm và chỉ muốn về với anh ngay. Anh nói anh cũng nhớ em, em đi chơi thì cố gắng vui với mọi người, chỉ 2-3 hôm là sẽ về với anh thôi mà. Nhưng tôi không thể không nhớ anh mãi, khi tôi đi bơi cùng mọi người, khi tôi đi dạo dọc bãi biển, khi tôi một mình nằm trong phòng ở khách sạn…

Có lúc tôi nhớ niềm vui thơ trẻ của anh khi tôi đến với anh trong cuộc đời. Những lần tôi gọi điện cho anh, anh nói chuyện líu lo như một đứa trẻ, rất vui và rất ngây thơ. Tôi vẫn hay lây niềm vui đó của anh, thường trêu chọc anh, nhại lại những câu nói buồn cười của anh. Những lần anh chở tôi đi lang thang khắp nơi, ghé vào tất cả những ngôi chùa ta gặp dọc đường đi, thắp hương và cầu khấn một điều gì đó… Sau này, có khi tôi buồn và nhớ thật nhiều vì cũng chính tôi là người đã lấy đi niềm vui của anh, tôi đã rời khỏi cuộc đời anh rồi.

Những ngày không tình yêu, nghe bài hát thấy buồn bởi vì lòng mình quá trống rỗng. Không có một người để nhớ, không có một người để yêu thương, không có một bờ vai để dựa vào mỗi khi mình muốn khóc.

Những ngày không tình yêu, những người đàn ông đến rồi lại đi, để lại trong lòng mình sự trống rỗng như một bờ vực sâu thẳm. Mới nhớ ra rằng lâu rồi không có cảm giác yêu đương nữa. Lâu rồi không nhung nhớ ai, không mong chờ ai, không ngồi nói một chuyện gì đó và người ấy ngồi chăm chú lắng nghe. Không có những buổi chiều êm đềm ngồi bên nhau như một cặp đôi bình thường nào khác. Không có những lúc bàn chuyện về tương lai nữa. Cuộc sống bây giờ là hiện tại và chỉ có hiện tại thôi, không có một điều gì để mà mong đợi, không có điều gì để mà biết rằng mình không chỉ có một mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét