Thứ Năm, 27 tháng 12, 2007

Cuối đêm


Sáng tác: Ngọc Đại


Cuối cùng bóng tối đang xõa dài tay với
Không có anh kề bên mình, thiếu vắng anh
Đã nhiều rồi ngủ mê
Em không có anh những ngày đông giá lạnh mùa
Một mình cháy đỏ ngọn đèn lắt lay


Quên làm sao hơi ấm
Quên nồng nàn của anh
Bóng xanh chồi bông hoa cúc dại tỏa ngan ngát đêm
Sớm mai nghe tiếng chim thầm gọi về đi với anh
Đêm còn nguyên những dấu yêu ngày xưa
Như thể thiên thần đã thuộc về anh
Người dâng tất cả tuổi trinh nguyên
Đốt lên thành lửa ném lên trời
Đốt lên thành lửa ném lên trời.


Tối qua mở ti vi vào đúng lúc ca sĩ Tùng Dương đang hát bài hát " Cuối đêm", giọng hát liêu trai ma mị khiến tôi nổi hết da gà. Thích ca sĩ này hát bài " Ôi quê tôi" từ hồi Sao Mai điểm hẹn 2004, thích chất giọng liêu trai chí dị rất hợp với những bài hát như thế này. Những cảm xúc quằn quại trong từng câu hát, và vỡ ra trong câu cuối " Đốt lên thành lửa ném lên trời, đốt lên thành lửa ném lên trời". Giá như có thể đốt hết tất cả những kỷ niệm trong quá khứ thành lửa và ném những tàn tro lên trời! Ném nỗi buồn lên trời để chỉ còn niềm vui ở lại, ném niềm đau lên trời để chỉ còn lại hạnh phúc... Ta trả lại trời nỗi buồn để lấy lại nụ cười trên môi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét