Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2007

Entry for December 08, 2007

Dạo này đi đường rất hay nghe thấy một bài hát trong đĩa nhạc bay, xuất hiện từ năm ngoái, không biết tên bài hát ấy nhưng có câu " Wow wow wow wow". Hồi ấy hay nghe bài này trên sàn " HAU", bọn thanh niên lúc trước hay đến đây để lắc vì chỗ đó kín đáo và bình dân hơn trên " NEW" nhưng bây giờ cũng bị đóng cửa hoặc chuyển đi đâu đó rồi không biết. Lâu lắm rồi không vào những chỗ sôi động như thế mà cũng không còn chỗ nào công khai ở Hà Nội như thế nữa. Đôi khi thấy đó là những cuộc chơi vô bổ và tốn tiền nhưng khi đã ở trong cái không khí đấy rồi thì mới hiểu tại sao người ta lại thích tìm đến những chốn này. Có thể là một thói quen, có thể là đua đòi, có thể là hư hỏng, có thể là cách tìm quên cuộc sống thực tại... Trong tiếng nhạc chát chúa, những thân hình uốn éo hoặc giật đùng đùng như lên cơn động kinh. Những cô gái phần trên chỉ mặc mỗi cái áo lót nhảy làm mồi cho khách, xung quanh là những người đàn ông cũng lắc lư cổ vũ... Tiếng nhạc lúc nào cũng ầm ầm và bài hát ấy hay đc DJ mở vào lúc giữa hoặc cuối buổi vì nó kích thích cho thuốc lắc thực sự ngấm khiến người dùng " lên thuốc". Khi lên thuốc, tay chân người dùng thuốc hua hua ra phía trước và trông mặt rất " phê". Có nhiều người lại ngồi im như lịm đi không biết trời đất gì nữa. Thật sự cách phê thuốc lắc cũng nói lên tính cách của mỗi người, cũng giống như khi người ta say rượu vậy. Có người thì nhảy nhót lung tung, người thì lầm lì, người thì cười, người thì gục xuống bàn...

NEW bị đóng cửa kéo theo những vũ trường khác bị đóng theo. Dân chơi mất đi những chỗ chơi lý tưởng phải tạm hài lòng với những quán karaoke khuất nẻo. Thỉnh thoảng lại thấy trên báo rộ lên vụ bắt một động lắc nào đó, rồi thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét