Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2010

Gió ấm

Cứ mỗi độ xuân về, đâu đó trong các ngõ nhỏ bình yên lại vang lên những câu hát " Em ơi em mùa xuân, đã về trên cành lá. Tiếng chim kêu ngọt quá, cho trời xanh thắm lại..." Buổi sớm mai thức dậy, chẳng cần lắng tai nghe cũng thấy tiếng chim hót lảnh lót, tiếng chim chuyền cành líu ríu ngay sát khung cửa sổ. Và những làn gió đã phả hơi ấm tràn ngập không gian. Ừ, là gió ấm, làn gió đặc trưng của mùa xuân đã về. Mùa đông làm gì có gió ấm, chỉ có những cơn gió mùa Đông Bắc thổi từng đợt lạnh buốt đem đến cái giá rét tái tê. Mùa hè vào những ngày oi nồng chỉ có gió Lào nóng hừng hực như lửa, đôi khi được ngọn gió Nam mát rượi làm dịu bớt cái bức bối của mùa...

Sáng nay là một sáng mùa xuân có nắng ấm vô cùng đẹp, nhân có ngọn gió ấm thổi vào hồn, tìm mấy bài thơ xuân của thiên hạ post về đây để cùng chia sẻ.

Theo Ánh Xuân Hồng - Thi Hạnh


Xuân đến bên thềm anh có hay
Có nghe hơi ấm phủ bàn tay
Có nghe trong gió lời réo rắt
Và nghe thương nhớ rót thật đầy…?


Xuân đến bên thềm anh biết không
Xuân ươm thơm sắc má em hồng
Cho tiếng tình tự trong thanh vắng
Gởi đến bên người những nhớ mong


Xuân đến đây rồi anh hỡi anh
Hãy nghe mây gió lượn tung tăng
Hãy nghe chim én vu vơ hát
Và khúc ân tình sáng long lanh


Xuân đến đem về bao ước mong
Ru trong hương nắng áng tơ nồng
Đôi chân anh bước, em cùng bước
Theo ánh xuân hồng đến trăm năm.


Và vẫn là thi sĩ Xuân Diệu với tình yêu cuộc đời lai láng:

" Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm,
Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêu
Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiều
Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng.
Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng;
Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ,
Chim trên cành há mỏ hót ra thơ;
Xuân là lúc gió về không định trước.
Đông đang lạnh bỗng một hôm trở ngược,
Mây bay đi để hở một khung trời
Thế là xuân. Ngày chỉ ấm hơi hơi,
Như được nắm một bàn tay son sẻ...


Xuân ở giữa mùa đông khi nắng hé;


Giữa mùa hè khi trời biếc sau mưa;
Giữa mùa thu khi gió sáng bay vừa
Lùa thanh sắc ngẫu nhiên trong áo rộng.
Nếu lá úa trên cành bàng không rụng,
Mà hoa thưa ửng máu quá ngày thường;
Nếu vườn nào cây nhãn bỗng ra hương,
Là xuân đó. Tôi đợi chờ chi nữa?"

( Trích "Xuân không mùa" - Xuân Diệu )

Là xuân đó, tôi đợi chờ chi nữa? Phải rồi, tôi còn chờ đợi chi nữa mà không vui chơi cùng xuân?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét