Thứ Ba, 30 tháng 3, 2010

Những người bạn đồng hành của tôi.

Trong những chuyến độc hành tới vùng đất lạ, bao giờ tôi cũng tìm được cho mình một hay một vài người bạn đồng hành. Đó có thể là đàn ông hay đàn bà, đó có thể là một người đàn ông phương Tây cô độc hay một cặp vợ chồng Việt Nam trung tuổi, đó có thể là một cô gái trẻ hay một thiếu phụ đã có gia đình... Quãng thời gian cùng đồng hành không dài, thường là một ngày hoặc có thể hai ba ngày. Chúng tôi là những người xa lạ vô tình gặp nhau ở cùng một hành trình. Chúng tôi cùng đi, cùng ăn, chia sẻ với nhau một vài thông tin về bản thân và một vài quan điểm, sở thích trong cuộc sống. Thường là những câu chuyện vui vẻ, có khi là những câu chuyện tâm sự nào đó. Chúng tôi giúp nhau chụp những tấm ảnh hoặc chụp ảnh của nhau. Rồi chia tay, không xin số điện thoại, địa chỉ, chia tay và không bao giờ gặp lại... Có cuộc chia tay vội vã thậm chí không kịp gửi một lời chào, có cuộc chia tay kịp nở với nhau những nụ cười thân thiện... Tôi vẫn lưu giữ một vài tấm ảnh của một vài người bạn đồng hành đó và thi thoảng lúc xem lại ảnh của mình tôi cũng xem lại hình ảnh của họ, thường thì tôi cũng quên cả tên của họ rồi. Đôi khi tôi tự hỏi họ giờ này đang ở đâu và đang làm gì, cuộc sống của họ thế nào??? Đôi khi tôi cảm thấy buồn khi xem lại ảnh của ai đó, tự nhiên, vì thực sự muốn biết hiện tại họ ra sao mà không cách nào có thể biết được... Biết đâu ở một góc nào đó trong thế giới rộng lớn này, họ cũng đang xem lại ảnh của tôi và tự hỏi tôi đang làm gì và ở đâu...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét