Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2007

Vô đề

Tôi rất thích cuộc sống bình tĩnh ở các thành phố nhỏ hoặc các thị xã mà tôi đã đi qua trong những chuyến lang thang của mình. Ở những nơi đó đường phố thường vắng hoe ngay cả lúc vào giữa giờ tan tầm. Có đôi khi tôi cố tình ra đường vào buổi trưa hoặc buổi chiều nhưng cuối cùng thì cũng chỉ thấy lơ thơ vài chiếc xe đang chậm rãi đi trên những con phố mới rộng thênh thang và rất sạch sẽ. Dường như người dân ở nơi ấy chẳng bao giờ biết đến sự vội vã là gì…

H. nói với tôi rằng cậu ấy muốn là người đàn ông thứ năm trong trái tim tôi. Tại sao là người thứ năm thì lại phải giải thích một chút. Bởi vì trước khi gặp H., cậu đã hỏi tôi đang yêu ai chưa. Tôi nói đùa với cậu ấy rằng tôi có bốn người đàn ông để yêu thương. Và cậu ấy nói rất nghiêm chỉnh là hãy cho cậu ấy một phần năm trong trái tim tôi.

Tại sao những người đàn ông tôi gặp đều chỉ muốn có một phần trong trái tim tôi mà không phải là tất cả? Tôi nhớ đến em L. ngày trước. L. cũng đã từng xin tôi cho em một phần trong trái tim tôi, chỉ một phần thôi mà không dám xin nhiều. Em sẵn sàng chia sẻ tình yêu của tôi với một người khác mà không đòi hỏi gì hơn. Tôi đã từ chối không chút hối tiếc. Tình yêu làm sao mà chia sẻ được. Tại sao em không đòi hơn? Và H. cũng vậy, sao H. không đòi hơn như thế? Vì nếu chỉ là một phần trong trái tim tôi thì chắc chắn sẽ có lúc tôi quên mất phần trái tim đó. Có thể là tôi cũng sẽ vĩnh viễn quên khuấy một góc trái tim nào đó bởi vì tôi vốn là một kẻ vô tâm và lạnh lùng.

Không tồn tại một tình bạn đơn thuần giữa một người phụ nữ và một người đàn ông đâu nhỉ vì khi tôi đề nghị chỉ là bạn thì H. đã từ bỏ tôi, cũng như em L. đã từng rời xa tôi vài năm trước đây. Hoá ra mọi người cũng chẳng phải chỉ muốn có một góc nhỏ trong trái tim tôi như mọi người nói…

Tôi yêu cuộc sống bình lặng ở những thành phố nhỏ nhưng tôi không thể xa rời cuộc sống nhộn nhịp ở những thành phố lớn. Nếu như một ngày nào đó phải sống ở một nơi quá yên tĩnh như vậy chắc chắn rằng tôi sẽ không bao giờ nguôi thương nhớ sự náo nhiệt của một thành phố lớn. Cho nên tôi đã lựa chọn cuộc sống ồn ào dù rằng một góc nào đó trong trái tim tôi vẫn dành cho những nơi xa xôi ấy…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét