Tự dưng hôm nay nhớ lại mấy vần thơ hồi xưa mình rất yêu và rất nhớ, nhưng lại không nhớ tên tác giả nữa mới chán chứ, chép ra đây vậy. Đại loại thế này:
Những lúc em buồn sao anh không tới
Những lúc em buồn sao anh không nói
Nếu anh tới rồi càng buồn nhiều hơn
Nếu anh nói gì lại buồn nhiều hơn.
---------------
Căn phòng dù chật chội
Vẫn chứa đủ bao người
Trái tim em rộng rãi
Chứa đủ mình anh thôi...
----------------
Lời yêu anh tặng ai rồi
Nào còn đâu nữa những lời tặng em?
Em buồn ngước mắt nhìn lên
Tình yêu vẫn sáng vẹn nguyên giữa trời.
( ST)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét