Thứ Ba, 12 tháng 8, 2008

Những đoản khúc mùa thu - Hương hoàng lan.

Trong con ngõ nhỏ đi vào nhà nơi tôi đang sống có một cây hoa hoàng lan, mảnh mai và duyên dáng đứng nép mình bên cánh cổng sắt của một ngôi nhà ba tầng. Gần đây, mỗi khi đi về vào những buổi tối, lần nào tôi cũng bị bất ngờ bởi hương hoàng lan thoang thoảng trong gió, một mùi hương không hề trong mát nhẹ nhàng mà thật nồng nàn, bí ẩn, quyến rũ và cứ quấn quýt mãi không thôi. Hương thơm ấy trong một đêm mùa thu se lạnh thường gợi nhắc đến những giường đệm ấm áp sực nức hơi người, nó khiến người ta thèm được quấn mãi mình trong gối chăn mềm mại, lười nhác không muốn thức giấc vào mỗi buổi sớm mai.


Vẫn nhớ ngày trước ở sân HV trồng một cây hoàng lan và một cây ngọc lan. Tôi bao giờ cũng thích hương thơm của ngọc lan hơn nhưng cái dáng lả lướt rủ mềm của cây hoàng lan thường khiến tôi có cảm giác nhẹ nhàng, mềm mại khó tả. Tôi cũng nhận thấy một điều rằng những người con gái nữ tính dịu dàng thường thích hoa hoàng lan, không biết có quá võ đoán không? Thì cứ đọc " Dưới bóng hoàng lan" của Thạch Lam mà coi, Nga trong truyện là một thiếu nữ xinh đẹp và dịu dàng, thích nhặt hoàng lan rụng và cài hoa lên mái tóc cho hương thơm lúc nào cũng vấn vít quanh nàng... Tôi còn biết một người con gái khác cũng thích hoa hoàng lan và đã có hẳn một câu chuyện tình xung quanh loài hoa ấy. Người con gái ấy một thời là " người đàn bà lý tưởng" của người tôi từng yêu dấu. Chính vì vậy khi tôi quen người đó tôi đã rất khổ sở mỗi khi phải nghe những câu chuyện về một người đàn bà đẹp hơn tôi, tinh tế hơn tôi, hiền lành, dịu dàng nữ tính hơn tôi, đảm đang hơn tôi, biết chiều chuộng người khác hơn tôi... Có vô vàn những cái hơn mà chắc tôi cố gắng hết cả sức lực trong hết cả cuộc đời này cũng không bao giờ có thể bằng được người đàn bà đó. Nhưng thế thì tại sao người đó lại yêu tôi? " Vì em là người đơn giản". Một câu trả lời ngắn gọn và cũng thật dễ hiểu. Vì tôi yêu ngọc lan chứ không phải hoàng lan nên tôi cũng không bao giờ có cái bí ẩn khó hiểu như hương hoàng lan ấy. " Sau những gì phức tạp rối bời, điều người ta cần lại là một sự đơn giản, cảm thông và chia sẻ thật lòng chứ không phải là những vấn đề rắc rối mà người khác mang lại cho mình"...


Hồi còn nhỏ, cứ mỗi ngày rằm tôi thường thấy mẹ mua hoa cúng về bày lên đĩa đặt trên ban thờ, trong đĩa hoa đó bao giờ cũng có một vài bông hoàng lan. Tôi nghĩ chắc rằng hoàng lan là một loài hoa thanh cao, vì chỉ có thanh cao mới được chọn làm hoa cúng. Nhưng khi lớn lên, tôi lại thấy hoàng lan có hương thơm quá nồng nàn và khêu gợi, có lẽ đó cũng là suy nghĩ và cảm nhận riêng của tôi thôi. Chưa chắc mọi người đã cùng suy nghĩ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét