Thứ Ba, 5 tháng 8, 2008

Xong

Những lần phóng xe qua cầu Chương Dương, tôi đều nhìn xuống dòng sông Hồng đỏ quạch phù sa. Bây giờ đang mùa mưa, nước dâng lên cao, tràn trề và sung mãn. Tôi thường nghĩ nếu như bây giờ trầm mình dưới dòng nước kia sẽ là cảm giác như thế nào nhỉ? Và vang lên trong tôi những dòng thơ của Longfelau:


" Biển cả trầm lặng và thẳm sâu


Muôn vật dưới đáy sâu im lìm ngủ


Chỉ một bước là xong, xong hết


Lao mình xuống,


Bọt nổi lên, và thế là hết."


" Và thế là hết", hết phải lo toan, nhọc nhằn, hết phải cười phải khóc với đời, hết phải vật lộn với cuộc sống hàng ngày, hết phải yêu thương, hết phải ghét bỏ, hết phải ghen tuông, thù hận... Cái cảm giác " hết" đó thật quyến rũ quá thể, quyến rũ và mời gọi tới mức nhiều khi chỉ muốn " một bước thế là xong". Và thế là xong, xong hết. Nhỉ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét