Thứ Tư, 8 tháng 4, 2009

Lập thể 3

Dạo này mình khó tính hay là dấu hiệu của tuổi già nhỉ? Hay là có những con người không thể hòa hợp với nhau do một chất nào đó trong cơ thể, do cung mệnh, tuổi tác hay gì gì đó? Khó hiểu thật. Có lẽ sau này khi về già mình phải nghiên cứu vấn đề này mới được, sẽ hứa hẹn một nghiên cứu rất thú vị đấy. Ví dụ như tại sao có những người chỉ vừa nhìn thấy thôi mình đã ưng và người ta nói ra điều gì mình cũng thấy dễ nghe, dễ hiểu, nhưng ngược lại cũng có những người có thể bề ngoài không gây ấn tượng gì xấu nhưng cứ hễ nói ra câu nào là mình lại thấy khó nghe câu đó và không thể lọt tai, thậm chí có những người kể cả vẻ bề ngoài lẫn cách ăn nói mình đều không thể chấp nhận được. Lại có những người dễ hòa hợp với nhiều dạng người nhưng có những người hoàn toàn khép kín và chỉ hòa hợp với một số dạng người nhất định.


Nếu xét về nhiều khía cạnh thì mình có vẻ là một người khá khó tính và cầu toàn, thậm chí nhiều người sẽ không hiểu nổi tại sao đôi khi mình lại tỉ mỉ đến như vậy. Ví dụ nếu như một người nói một đằng rồi làm một nẻo với mình thì mình cảm thấy không thể nào chấp nhận được và tự khắc sẽ đánh giá thấp con người này trong khi họ lại không hiểu nổi tại sao mình lại khó tính như vậy. Như thằng ku em mình đang giao dịch chẳng hạn, nó là dạng người mình không thể tin tưởng được dù rằng nó có thể là người vô hại chỉ bởi vì nó nói xong lời nào là quên mất lời đó và hôm sau có thể cãi bay cãi biến rằng đã không nói thế, khi mình chỉ ra bằng chứng thì nó thản nhiên nói là em nhầm mà không hề mảy may chớp mắt lấy một cái. Bản thân nó thì chắc cũng cảm thấy khó chịu bởi vì tại sao mình lại có thể bắt bẻ nó những lỗi như vậy. Thế cho nên nếu bắt buộc phải giao dịch với nó thì mình mới phải liên quan và chỉ mong là sẽ mau chóng chấm dứt mọi quan hệ, nếu sau này không nhìn thấy mặt nhau thì càng tốt.


Với những văn bản giấy tờ hoặc hợp đồng pháp lý thì mình lại càng khó tính tệ, khó tính từ câu chữ, lỗi chính tả trở đi đến cả cách trình bày. Mình không thể chịu nổi khi đọc một đoạn văn mà có những lỗi chính tả, nó khiến mình bứt rứt khó chịu và nếu không sửa được thì không yên tâm. Đôi khi với những người có một nền tảng giáo dục không đầy đủ hoặc đối với những người làm trong lĩnh vực kỹ thuật thì mình cũng bỏ qua cho nhưng nếu như một người hay tiếp xúc với văn bản và các lĩnh vực xã hội mà sai dù chỉ một chữ thì mình không chấp nhận được. Đối với nhiều người đó có thể là những chi tiết vô cùng nhỏ nhặt không đáng để đặt thành vấn đề nhưng đối với mình thì nó lại nói nên cả một con người.


Thế cho nên mới thấy rằng có những đôi vợ chồng ly dị nhau chỉ vì những lý do vô cùng lặt vặt và nhỏ nhặt mà không tài nào có thể hòa giải nổi. Họ đâu phải là những người xấu, chẳng qua giữa họ không có nhiều điểm chung nhau và suốt đời như đôi đũa lệch không bao giờ kê cho vừa nổi. Đôi khi cuộc đời có những điều khó hiểu như vậy đấy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét