Thứ Tư, 15 tháng 4, 2009

Tết té nước

Hôm nay, vô tình nghe một người nhắc đến tết của người Khmer mới nhớ ra mấy ngày này đang là tết té nước của một số quốc gia trong khu vực Đông Nam Á ( diễn ra từ ngày 13-15/4 dương lịch hàng năm). Tết té nước theo tiếng Thái Lan gọi là Songkran, tiếng Lào gọi là Bunpimay, tiếng Campuchia gọi là Chol Chnam Thmay, là một dịp lễ hội rất vui của người Thái Lan, người Lào, người Campuchia hay của người thuộc dân tộc Khmer ( Việt Nam)...


Năm ngoái, mình sang Thái Lan đúng vào dịp tết té nước. Trời ơi, đi đâu cũng chỉ toàn thấy nước là nước. Hình như tất cả mọi người đều đổ hết ra ngoài đường, thanh niên cả nam lẫn nữ ngồi trên những chiếc xe bán tải cùng với những thùng phuy nước to đùng diễu qua khắp các phố phường và té nước vào bất cứ ai họ gặp trên đường. Tiếng trống tiếng chiêng rộn rã, những chiếc súng nhựa phun nước cũng được phát huy tác dụng hết cỡ, tiếng cười đùa dường như không bao giờ ngớt. Có rất nhiều khách du lịch nước ngoài hào hứng tham gia vào trò té nước này, người ai cũng ướt đến độ không còn chỗ nào khô nữa. Hồi đó, mình ở khu Siloom cũng là một khu trung tâm của Bangkok, cả mấy ngày vào một giờ nhất định khu đó bị cấm đường không cho xe cộ vào, mình đi chơi về, ngồi trên xe tuk tuk phi "tít" hơn cả taxi, cứ đến đó là phải dừng lại đi bộ về khách sạn, khổ khổ sở sở vì phải tránh những gáo nước từ trên trời dồn dập đổ xuống. Cũng chẳng dám dừng lại chụp ảnh nhiều vì sợ ướt máy ảnh nên bây giờ chỉ có vài tấm làm kỷ niệm thôi. Người dân ở các nước này quan niệm rằng càng bị té nhiều nước sẽ gặp càng nhiều may mắn, nhưng tiếc là mình chẳng sinh ra ở những nước ấy cho nên mình không thích đi ngoài đường với bộ cánh sũng nước như chú gà gặp mưa chút nào cả. Mình thích ngồi trong Starbucks nhấm nháp thứ cafe trộn với kem rất ngon và ngắm nhìn đám thanh niên nghịch nước hơn là đi lang thang ra đường để bị hứng trọn cả thùng nước lớn mà vẫn phải tươi cười đáp trả những nụ cười thân thiện của mọi người xung quanh.


Lại nhớ thời sinh viên, ở trường mình có rất nhiều sinh viên người Lào và người Campuchia, mình chơi thân với mấy sinh viên người Lào nên cứ đến dịp tết của họ, mình lại được mời đi dự tiệc và tham dự lễ hội té nước và lễ buộc chỉ cổ tay ở khắp nơi. Hồi đó mình dạy tiếng Pháp cho một số sinh viên người Lào nên họ rất quý mình, cứ những dịp tết té nước hay dịp quốc khánh của nước họ là họ lại buộc chỉ đầy cả hai tay mình, mời mình múa lăm vông và ăn những món ăn đặc trưng của dân tộc họ. Những món ăn cay xé lưỡi vì quá nhiều ớt và thường chỉ bốc bằng tay đến bây giờ mình cũng chẳng còn nhớ mùi vị ra sao nữa. Vào những ngày tết tháng tư, ở các trường Đại học tại Hà Nội luôn rộn rã tiếng cười với trò té nước của cả sinh viên nước ngoài và sinh viên Việt Nam. Mình nhớ khu KTX của trường ĐH Bách khoa là nơi tập trung nhiều sinh viên nước ngoài nhất gồm tất cả các trường trên toàn Hà Nội nên những dịp lễ hội ở đó bao giờ cũng rất vui. Mọi người chẳng phân biệt lạ quen gì ráo, cứ lao ra ngoài và té nước vào nhau, rồi trượt ngã, rồi nô nghịch trong niềm hân hoan chỉ có ở những người trẻ tuổi... Mấy ngày nay ở các trường ĐH, nơi có nhiều sinh viên Lào, CPC hay Thái Lan đang theo học chắc vẫn vui vậy thôi nhưng đối với mình đó đã là một kỷ niệm quá xa xôi rồi.


Bỗng dưng có người nhắc đến khiến mình thấy vui vui khi nhớ lại thời sinh viên nghịch ngợm của mình. Và nhớ đến những người bạn thủa xưa, giờ này họ đang làm gì và ở đâu? Có lẽ một số người đã rất thành đạt và có chức vụ cao trong chính phủ, còn lại phần lớn họ vẫn đang sống một cuộc sống yên ổn bình dị ở đất nước họ. Trong ngày tết té nước, xin gửi lời chúc tới những người bạn, có lẽ không bao giờ đọc được những dòng này, những lời chúc bình yên và hạnh phúc. Các bạn, dù ở đâu thì cũng bình yên và hạnh phúc nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét