Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2008

Người đi cùng tôi cuối thu vắng...

Buổi chiều cuối thu êm ả trong hồn, trời u ám một cách đáng ngờ nhắc nhở đến một trận mưa sẽ bất chợt đổ ập xuống bất cứ lúc nào. Thân xác và tinh thần rã rời sau một giấc ngủ dài mệt nhọc. Mở " Quelque chose dans mon coeur" ra nghe, càng cảm thấy buồn bã hơn. " Vài điều vương vấn trong tim tôi", đó là tựa đề bài hát tiếng Pháp này.


Quelque chose dans mon coeur


 Mes parents me voient trop p'tite
mes copains me grandissent trop vite
même si je leur tiens encore la main
quelque chose me tire vers demain
quand j'balade une douce tristesse
en vieilles tennis et slack US
j'aimerai que le temps s'accélère
des fois je voudrais tout foutre en l'air

Quelque chose dans mon cœur
me parle de ma vie
entre un grand mystère qui commence
et l'enfance qui finit
quelque chose dans mon cœur
fait craquer ma vie
une drôle d'envie une impatience
et la peur que j'oublie qui je suis
qui je suis

Je voudrais faire le tour de la terre
devenir une autre Ava Gardner
écrire avec mon écriture
mes passions secrèts sur les mûrs
tout savoir de ces moments
que j'ai vu dans des films seulement
et pouvoir revenir en arrière
pleurer dans les jupes de ma mère

quelque chose dans mon cœur...

quand je dors pas seule dans la nuit
seule dans la ville endormie
il y a des voix qui me chuchotent tout bas
une histoire qui n'est rien qu'à moi

quelque chose dans mon cœur...


Lời dịch:


Một điều gì đó trong trái tim tôi

Cha mẹ chỉ xem tôi như một đứa trẻ
Còn bạn bè tôi thì lại thấy tôi trưởng thành quá nhanh
Dù tôi vẫn nắm lấy tay họ
Nhưng một điều gì đó cứ kéo tôi đến tương lai
Khi nỗi buồn lắng dịu trong tôi
Và khi những trò chơi không còn làm tôi hứng thú nữa
Tôi ước mong thời gian qua mau
Đã rất nhiều lần tôi muốn vứt bỏ mọi thứ

Một điều gì đó trong trái tim tôi
Cho tôi biết thêm về cuộc sống
Khi một thế giới huyền ảo sắp mở ra
Và tuổi thơ thì đã qua đi
Một điều gì đó trong trái tim tôi
Làm thế giới quanh tôi sụp đổ
Một khát khao kì lạ, một sự mong chờ và nỗi sợ
Đã làm tôi quên đi con người thật của mình

Tôi muốn được đi vòng quanh thế giới
Và trở thành một Ava Gardner mới
Viết bằng chính ngòi bút của mình
Bằng những niềm đam mê chôn dấu
Tôi muốn được biết về những khoảnh khắc
Mà tôi chỉ mới được thấy trong phim ảnh
Và tôi mong được trở về quá khứ
Để có thể ôm chầm lấy mẹ và bật khóc

Một điều gì đó trong trái tim tôi ...

Mỗi khi tôi thao thức trong màn đêm
Chỉ một mình trong khi cả thành phố đang say giấc
Tôi lại nghe những giọng nói thì thầm
Về câu chuyện của riêng tôi...

Một điều gì đó trong trái tim tôi...


Chẳng hiểu sao tôi cứ nhớ đến lần băng qua cánh đồng lúa cùng với NH trong một buổi chiều mùa đông ảm đạm. Đôi khi nỗi nhớ đó lại là một lần cùng NH đi trong bóng đen của một đêm đông, con đường vắng lặng và trống trải, gió lạnh lắm, lạnh đến tái tê. Lần nào NH cũng hát cho tôi nghe bài " Vầng trăng cô đơn", bài hát hồi đó tôi rất thích. Những lần ngồi trong phòng trọ của NH, cậu ấy chơi đàn organ còn T., cậu bạn cùng phòng chơi ghita, các cậu ấy cắm micro hát cho mình tôi nghe. NH hát nhiều bài nhưng tôi vẫn chỉ nhớ nhất bài " Vầng trăng cô đơn", còn T. hay hát bài " Không thể và có thể". Cậu ấy hát rất hay và tâm trạng. NH học thanh nhạc còn T. học organ thì phải...


Những ngày tháng rảnh rỗi, tôi có nhiều thời gian rong chơi cùng NH những lúc buồn chán. Bạn cùng lớp cậu ấy cứ nghĩ tôi là bạn học phổ thông của NH trong khi thực tế tôi hơn cậu ấy tới hai tuổi. Tuy nhiên hai người cũng chỉ xưng tên với nhau thôi vì vẻ bề ngoài của cậu ấy cũng già dặn hơn tôi nữa. Cậu ấy gầy, cao và khẳng khiu như một thanh củi.


Hồi đó tôi nóng tính và dễ nổi giận. Không dưới một lần tôi nổi giận với NH một cách rất vô cớ nhưng cậu ấy đều nín thinh chịu đựng tôi mới một sự kiên nhẫn đến khó tả. Có lần cậu ấy hỏi tôi là nếu một người con trai nắm tay một người con gái điều đó có nghĩa là gì. Tôi cười nói đùa điều đó có nghĩa là hai người đã yêu nhau rồi. Ặc ặc... Thế là cậu ấy nói rằng một ngày nào đó sẽ nắm tay một người để bày tỏ nỗi lòng mình. Ai mà chẳng biết " một người" mà cậu ấy muốn ám chỉ là ai chứ nhưng tôi cứ giả vờ như không biết điều gì. Một lần cậu ấy ốm, tôi đường sữa, bánh ngọt đến thăm, cậu ấy cảm động lắm nhưng với tôi hồi đó quả thực chỉ là một hành động quan tâm tới bạn bè quá đỗi bình thường.


Một sáng ngày giáp tết năm đó, tôi vừa cãi nhau với cô bạn cùng phòng, tâm trạng không được tốt lắm. Nghĩ đến cậu ấy, tôi phóng xe đến rủ cậu ấy đi chợ xuân chơi. Cậu ấy có vẻ do dự không trả lời dứt khoát, tôi giận dữ phóng xe bỏ đi và nghĩ sẽ không bao giờ gặp lại cậu ấy nữa. Tâm trạng chán chường, tôi phóng xe từ HN về thẳng HP mà không biết cậu ấy đã chạy đuổi theo tôi rồi gặp tai nạn phải vào bệnh viện. Mãi một ngày rất lâu sau này khi gọi điện cho cậu ấy tôi mới biết sự thật đó, cảm thấy ân hận nhưng mọi chuyện cũng đã rồi. Cậu ấy cũng không tỏ ra giận tôi nhưng quả thật tôi chẳng thể làm gì để bù đắp cho cậu ấy được nữa. Một thời gian sau thì tôi bặt tăm cậu ấy, bặt tăm cho đến tận bây giờ. Đôi khi tôi vẫn băn khoăn tự hỏi không biết giờ này cậu ấy đang lưu lạc nơi đâu, cuộc sống của cậu ấy có được suôn sẻ hay không? Đôi khi tôi vẫn bị ám ảnh bởi tưởng tượng ra cảnh cậu ấy phóng xe đuổi theo tôi trong một ngày cuối năm đường phố đông đúc rồi gặp tai nạn mà không gì có thể xua đi nổi... Cầu trời cho cuộc đời của cậu ấy gặp được nhiều điều tốt đẹp và may mắn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét