Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2008

Quỳnh nở

Nâng trên tay đóa quỳnh chớm nở


Cánh mỏng lụa là, e ấp sương đêm


Hương ngập ngừng lan trong tàn lá


Chợt bừng lên đón gió đông sang.


Tại sao quỳnh chỉ nở về đêm nhỉ? Có phải vì nó ngượng ngùng không muốn để cho quá nhiều người chiêm ngưỡng? Hay vì nó quá tự cao tự đại tự cho mình là hạng danh giá không muốn xếp cùng hàng ngũ với những loại hoa khác nở ban ngày? Hay nó cố tình làm khó ai đó phải mất công nhọc nhằn đợi chờ biết bao thời gian mới được ngắm nhìn nó bừng nở để tìm ra được người tri kỷ thật sự?...


Mà loài hoa này cũng khó tính lắm đấy chứ đâu có dễ dãi gì vì tuy nở vào ban đêm và rất lặng thầm nhưng những ai có tâm hồn yêu cái đẹp đều sẵn lòng chờ giây phút từng cánh khe khẽ nở cho đến khi cả đoá hoa bung ra, trắng muốt giữa đêm đen. Màu trắng trong cùng hương thơm tinh khiết nhường ấy cũng đáng bỏ thời gian và công sức ra để thưởng thức lắm chứ. Nhất là khi người ta biết rõ rằng cái vẻ đẹp ấy quá đỗi mong manh và ngắn ngủi. Bởi chỉ quá nửa đêm về sáng, hoa sẽ tàn úa và trở về với cát bụi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét