Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2009

Nuối tiếc muộn màng

Về đi em nói thêm chi muộn phiền
Về đi em khóc thêm nhiều đắng cay
Nói những lời gian dối
Yêu đương là vậy thôi
Ngày mai em là riêng em.

Nguời cho ta những đam mê ngọt ngào
Người cho ta biết yêu và biết đau
Sao nay lại thay đổi
Em vui cười lả lơi
Cùng ai trên con đường phố quen.

Giờ đã biết chỉ là hờn ghen vu vơ
Giờ nuối tiếc muộn rồi người đã xa tôi
Người về chốn ấy chôn vùi tình yêu sâu kín
Để lại trong tôi nỗi buồn hắt hiu một đời.

Về đi em nhớ em yêu thật nhiều
Về đây em trái tim này ước ao
Xin em đừng hờn dỗi
Yêu đương là vậy thôi
Ngày mai xin được chuộc lỗi

Ngồi ôm lấy những dư âm ngày nào
Một tình yêu chứa chan nhiều ước mơ
Sao nay lại thay đổi
Nơi đây một mình tôi
Chờ ai trên lối về vắng xa.


Tối nay tắt máy tính định đi ngủ sớm, thế nhưng xem tivi mãi mà không cảm thấy buồn ngủ. Chợt nhớ đến bài hát này của Đàm Vĩnh Hưng nên lại phải bật máy tính nên để tìm về nghe. Không hiểu sao cảm thấy rất buồn và khi nghe bài hát nước mắt tự dưng cứ ứa ra hai bên khóe mắt. Giọng hát của thằng cha này cũng thật lạ, cứ như muốn xoáy vào tận cùng nỗi buồn, nỗi đau trong sâu kín tâm hồn của người ta. Buồn nhất khi nghe đoạn này:


" Giờ đã biết chỉ là hờn ghen vu vơ
Giờ nuối tiếc muộn rồi người đã xa tôi
Người về chốn ấy chôn vùi tình yêu sâu kín
Để lại trong tôi nỗi buồn hắt hiu một đời"


Chỉ là hờn ghen vu vơ thôi mà sao buồn đến thế? Người đã xa, ôi nuối tiếc thật nhiều!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét