Thứ Năm, 19 tháng 3, 2009

Say...

Đêm nay, chẳng hiểu vui hay buồn, lôi rượu ra uống. Mà thực ra chẳng vui chẳng buồn vẫn cứ uống như thường. Vodka Nga 39 độ rưỡi, uống với mấy viên đá và mấy lát chanh mà phê. Phê rồi thì nhớ đến thơ:


"Đêm trăng có một gã khờ


Uống trăng rồi khóc trang thơ đời mình


Uống thơ rồi khóc cuộc tình


Uống tình rồi khóc một mình dưới trăng."


Đêm nay có trăng đâu nhỉ, mà mình cũng là mụ chứ có phải là gã quái nào đâu, nhưng thôi mặc kệ, đã gọi là say mà lị, say thì xá gì mấy chuyện đó. Này thì:


" Đất say đất cũng lăn quay


Trời say mặt cũng đỏ gay ai cười?"


Nữa này:


" Ta say rồi, say rồi, say rồi
Chảy dài bóng say xiêu say vẹo
Xoay trời đất vành trăng cười méo
Trăng muốn say, mời xuống đây chơi.

Nói trăng nghe lạ cái sự đời
Mơ như tỉnh quên thì như nhớ
Yêu chẳng dễ, không yêu cũng khó
Chỉ có say đúng thật mà thôi.

Chỉ còn say là thật mà thôi
Say lơi lả môi mềm lơi lả
Cháy cơn khát say còn chưa hả
Say cồn say cào say cấu ta.

Ta là ta hay chẳng là ta
Ta nào thật: ta say, ta tỉnh?
Tỉnh cũng như say cũng như là
Chùm mây gió dềnh dàng vô định.

Đời say quá dại gì phải tỉnh
Trời say, đất say lại trăng say!
Cả thế gian tràn ngập men bay!
Cả hồn ta tràn ngập men lay!

Ta say không, sao ta lại nhớ?
Người say không, sao lại quên tôi...?
Người là cỏ, là nguyên, là vỡ
Ta say rồi, say rồi, say rồi."


Oái, càng ngày càng thấy phê là thế quái nào nhỉ, hết say rượu lại đến say thơ, say tình:


" Những tưởng học làm Vũ Hoàng Chương
Nào hay uống rượu suốt đêm trường
Em ơi rượu chẳng say người chết
Đời vắng em rồi say nhớ thương!"


Trời, lại sắp giống Hàn Mặc Tử say trăng rồi, sắp:


" Trăng trăng trăng là trăng trăng trăng


Ai mua trăng tôi bán trăng cho


Chẳng bán tình duyên với hẹn thề"


Thôi, sắp nhảm rồi, còn hớp rượu làm nốt rồi đi ngủ cho lành nào. He he...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét